"Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân ly..."

(Marco 10:9)

3 tháng 5, 2010

Lì xì đỏ


Mỗi lần Tết đến, như bao đứa trẻ khác, con luôn hân hoan nhận bao lì xì đỏ từ tay ba mẹ. Màu đỏ rực rỡ của phong lì xì luôn theo con trong từng giấc mơ trẻ thơ. Con nhớ hoài những buổi sáng mùng Một, hai chị em tranh nhau chúc Tết để được ba mẹ dặn dò khi bước sang tuổi mới, rồi ríu rít cầm ít tiền mừng mua thêm cho mình chút quà bánh. Niềm vui giản dị của mùa xuân chưa bao giờ đong đầy hơn thế.

Ngày qua ngày, con lớn dần và đi xa vòng tay của gia đình. Nhưng niềm háo hức được chúc Tết chưa bao giờ phai mờ theo năm tháng. Con luôn rạo rực mỗi khi mặc áo mới, nghiêm chỉnh khoanh tay mừng tân niên người lớn, rồi nghe ba mẹ dạy dỗ ít điều khi con đã trưởng thành hơn năm cũ. Với gia đình chúng ta, gia đình còn mang đậm truyền thống Trung Quốc, màu đỏ của bao lì xì còn mang ý nghĩa trừ tà, xua đi những điều không hay sẽ xảy ra trong cuộc sống, nhằm mở đầu một năm mới suôn sẻ, may mắn. Món tiền mừng tuổi không nhiều, nhưng nó được đo bằng niềm vui của con trẻ khi đưa tay đón lấy.

Giờ đây, con đã lớn hơn; lớn như câu nói của mẹ: “Sắp lập gia đình mà còn đòi tiền mừng tuổi là sao đây?”. Chính lúc ấy, con giật mình nhận ra, con đã lớn thật rồi sao? Con đã lớn qua nếp nhăn in hằn trên đuôi mắt mỗi khi mẹ cười; con đã lớn qua màu bạc hiện rõ dần trên mái tóc ba. Và con đã thành một thiếu nữ cận kề lứa tuổi thành gia lập thất. Con nghe nói, khi có gia đình, con sẽ không được nhận lì xì từ ba mẹ nữa. Vì khi đó, con đã thành người phụ nữ của riêng một gia đình khác. Và cũng chính vì khi đó, con sẽ nhận được phong lì xì khác; đánh dấu sự chuyển giao giữa một thiếu nữ thành một người phụ nữ của mái ấm riêng tư, một hồng bao chứa đựng nhiều và nhiều sự chúc phúc lành hơn nữa từ ông nội của con. Một phong lì xì “cuối cùng” cho tất cả; để con biết rằng từ nay về sau, cuộc sống con sẽ lật sang trang mới, với gánh nặng và trách nhiệm lớn lao hơn mà con phải gánh vác, cũng như chia sẻ cùng người sẽ cùng con đi trọn quãng đời còn lại.

Một người chị trong dòng họ vừa đám cưới, chị khoe rằng đã nhận được tiền mừng của nội để lại. Chị chững chạc trong phong thái của người phụ nữ đã có chồng. Cách chị nói chuyện già dặn hơn, tự hào về vai trò của mình hơn, và mong ước nhiều hơn… Ánh mắt chị rạng rỡ niềm vui, để con chợt chùng lòng rồi bật lên tiếng nói: “Chắc em không bao giờ nhận được phong lì xì ấy!”. Một khoảng lặng vô tình rơi vào giữa không gian.

Màu đỏ… màu đỏ… con không thích màu đỏ hiện diện xung quanh con trong sinh hoạt đời thường. Nhưng con thích màu đỏ rạng ngời nơi bàn thờ làm lễ cưới. Con thích màu đỏ ôm ấp thân con, trên tà áo dài mẹ sẽ may ngày con gái của mẹ lạy xuất giá vu qui về nhà chồng. Ngày còn bé con từng mơ, con mơ về tà áo dài ấy, rồi sẽ được quì xuống bên bàn thờ gia tiên tự tay con trang trí, với màu đỏ chan hòa làm nổi bật lên chữ song hỉ lấp lánh ánh vàng, và cặp đèn cầy long phụng cũng tấu lên nhịp hỷ sự trong ngày trọng đại của riêng con. Con đã từng mơ…

Để ngày hôm nay, con vẫn nuôi cho mình giấc mơ ấy. Nhưng trong mộng ước của ngày đám cưới, đã không còn thấp thoáng bóng dáng của người đàn ông nào đó – người mà con sẽ gọi là chồng. Trong ước muốn ngày hôm nay, con thấy người bạn đời sóng bước cùng con, người ấy cũng thật thướt tha trong tà áo dài đỏ… Cũng khung cảnh ấy, cũng bàn thờ gia tiên ấy, cũng lễ vật ấy, con và người phụ nữ của đời mình đang cùng nhau trải qua giây phút thiêng liêng của đời người con gái. Giây phút chứng nhân cho tinh thần của chúng con cùng giao hoà thành một, giây phút cả hai gia đình cùng công nhận chúng con chính thức thuộc về nhau. Và mẹ sẽ rơi nước mắt khi trao cho con phong lì xì “cuối cùng” của đời con trẻ. Một giấc mơ mà tim con luôn đập rộn ràng khi nghĩ đến… một giấc mơ, phải… chỉ là một giấc mơ.

Đoạn đường con đã đi qua, phần nào cho con hiểu rằng cuộc đời không bao giờ dễ dàng ban cho chúng ta điều mình ao ước. Vì không dễ dàng, nên con tập cho mình cách nhìn thực tế hơn. Không còn ngày vu quy; không còn lễ xuất giá; không còn tà áo dài cưới chính tay mẹ may; không có đêm cuối cùng mẹ chải tóc cho con rồi dặn dò Công, Dung, Ngôn, Hạnh khi đi về bên ấy; và… cũng không còn bao lì xì đỏ cho riêng con. Con ép mình thôi mơ ước, mà chỉ cầu mong sao mẹ chấp nhận chúng con về chung một nhà. Chỉ ước ao sao chúng con có thể danh chính ngôn thuận như bao người khác khi ra mắt hai bên gia đình. Và chỉ mong sao mẹ thương yêu người phụ nữ của con như con của mẹ. Một mong mỏi thực tế, nhưng cũng không kém xa vời. Chỉ vì chúng con yêu nhau bằng tình yêu của hai người con gái.

Không còn áo dài đỏ, không còn soare trắng; không còn lì xì đỏ, và cũng không còn lời chúc phúc của Cha. Điều duy nhất còn lại nơi đây là niềm vui của con khi mẹ thôi buồn, dù con đã không mang lại cho mẹ điều mẹ luôn trông chờ, hy vọng. Chỉ còn lại nơi đây là sự chấp nhận của mẹ cho chúng con yêu nhau, như bao cặp tình nhân khác. Dù không danh chính ngôn thuận, dù không dạm hỏi và kết hôn, dù không… không có cả mơ ước của con ngày bé thơ. Con vẫn vui vì mẹ đã thuận lòng cho con được sống với đúng bản thân của mình; và chấp nhận người bạn đời của con như một phần trong gia đình chúng ta.

Dù bao nhiêu điều rất hiển nhiên phải có cho một người phụ nữ, con không đạt được; dù con muốn biết bao nhận được phong lì xì của nội, để nhắc nhở chính mình rằng con đã có gia đình riêng. Nhưng… con hạnh phúc với điều mình đang có.

Giờ đây, chúng con cùng nhau quỳ dưới chân Chúa, cầu xin Người ban phúc cho sự kết hợp trong tình yêu của chúng con; và trên hai bàn tay trái, đã có đôi nhẫn chứng nhân cho sự hòa quyện của hai tâm hồn đôi trẻ. Chúng con tự nguyện thuộc về nhau, gắn bó lẫn nhau và chia sẻ cho nhau mọi điều vui sướng cũng như khó khăn trên quãng đời sắp tới. Tuy ở nơi đây, chỉ có đấng thiêng liêng chứng kiến cho chúng con; nhưng con tin rằng, đây là thánh ý, và chúng con sẽ được ban sức mạnh để vượt qua mọi sóng gió, chia ly.

Con thật lòng muốn thưa cùng mẹ, con gái của mẹ đã trưởng thành, sẵn sàng cho chặng đường xây dựng hạnh phúc của riêng mình. Chỉ mong thêm một lần mẹ thật sự chấp nhận danh nghĩa chính thức của chúng con…
khoanhkhacvothuong_hxr (Jackie Văn)
02/05/2010

2 nhận xét:

  1. Xuc dong that day,Jackie.Uoc chi nguoi ban cua minh cung co the di duoc quang duong nhu ban da di...

    Trả lờiXóa
  2. bài viết thật hay và nhiều cảm xúc, cám ơn bạn nhiều lắm...

    Trả lờiXóa