"Sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không được phân ly..."

(Marco 10:9)

26 tháng 6, 2009

Phôi phai

Khi bóng đêm giật mình trở giấc
Khói thuốc trở người tất bật vội vã bay
Giữa mông lung,
Chếch choáng những cơn say...
Tâm tư em loay hoay trong muôn ngàn lối thoát
Lối thoát nào,
Cho tất cả yêu thương?

Một,
Hai,
Rồi lại một,
Hai...
....
Đến vạn lần vẫn mãi sợi vấn vương.

Và đến khi,
Khi tình yêu giật mình trở giấc
Khói thuốc trở người luyến tiếc vội vã xoay
Em ngây đi trong khốn nỗi bàng hoàng
Tình yêu nào,
Chưa vội chớm đã ngỡ ngàng tan...!?


Đêm chờ trời sáng,
Hoang mang!
1:10am, 26/06/2009
khoanhkhacvothuong_hxr (Jackie Văn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét